Thứ Ba, 20 tháng 8, 2013

LÃNG QUÊN

Cô trở về căn nhà dấu yêu của anh và cô và trở về với chính minh. Để tìm lại tâm hồn mình đang lạc hướng, tìm lại cảm xúc chẳng thể chia sẻ với ai trong thực tại, một chút tạp niệm lặng yên của những ngày qua. Có những điều rất xa, rất mơ hồ và bâng khuâng không tả được, một chút gì đó xốn xang trong lòng. Thoáng một chút thôi xin được lặng yên... Vòng đời ơi, xin đừng đi quá nhanh như thế...Ta đã nghe thấy thiếu thốn và mất mát quá nhiều. Nhiều thứ đã đi qua. Không bao giờ còn có thể trở lại, không bao giờ...

Lâu rồi cô không có bài viết mới. Chẳng phải vì không có cảm xúc muốn chia sẻ, nhưng dường như cô thật là khó khăn và khổ sở để diễn đạt được bằng ngôn từ. Sao mình cứ than thở, thở than cho những nhỏ nhặt và vu vơ, cho những xúc cảm của cô với anh chợt ào ạt quay về. Cô lại mim cười với vụn dại chính mình. Vì đâu đó xung quanh mình còn có nhiều người mệt mỏi, đau ốm, và cô đơn hơn mình nhưng họ không cất tiếng thở dài...

Mấy hôm nay trời mưa nhiều cùng với những cơn gió lành lạnh bắt đầu thổi về, lá rừng cũng bắt đầu thay đổi màu sắc báo hiệu Thu sang. Một mùa Thu mới đang trở về với vạn vật. Lòng nao nao mơ về cái bảng lảng của trời Thu, cái se se lạnh của gió Thu, tiếng xào xạt của lá Thu, cả ánh huyền ảo của trăng Thu, tất cả như gieo vào lòng cô biết bao nỗi buồn không tên. Nên từng ấy năm, cô luôn cố công đi tìm một nơi bình yên, một chốn riêng mình. Nhưng chẳng tìm thấy nổi một chút bình yên trong chính tâm hồn. Đôi lúc cô cần ai đó kề bên để cùng nói chuyện, cùng chia sẻ...Nhưng những lúc khó khăn, mới nhận ra, mình không thể chia sẻ với ai.

Nhớ những đêm tối mở toang cửa sổ đón sương Thu lạnh, cô vùi mình trong chăn ấm, thích đọc truyện viết về tình yêu khi nó mới bắt đầu trong giai đoạn chớm nở. Thứ tình yêu ấy rất tình cờ, rất vu vơ. Khác xa với tình yêu của cô và anh đã lên men đủ độ chín. Cô nhớ những cái ôm chặt. Nhớ cái nắng hanh hao. Nhớ cả những điều chẳng thể đặt tên. Mùa lá vàng rơi rụng thành thảm vàng, thảm đỏ trải dài gót chân, như cùng cô góp nhặt những vui buồn, yêu thương, hờn giận theo từng chiếc lá. Đi qua rồi những ngày cơn mưa Hạ, đi qua rồi ánh nắng hè rực rỡ, chỉ còn tiết trời Thu vàng rượm cõi thơ. Nặng lòng với những kí ức không dễ nguôi quên.

Sáng tỉnh dậy cô thấy đầu trở nên trống rỗng, suy nghĩ trở nên hỗn loạn, rối ren. Những cảm xúc kỳ lạ mang lại rất mơ hồ không thể gọi thành tên, những bâng khuâng không biết bắt nguồn từ đâu. Cô không yêu nhưng nhớ. Không giận nhưng buồn. Đôi khi thấy tim nhói lên một cảm giác khó tả. Cô không quên được nỗi nhớ khờ khạo của năm tháng bên nhau, đó là những kí ức vụn vặt nhưng đong đầy tình cảm. Cô thèm trở về phiên bản cũ của tâm hồn mình, vì nơi đó bao giờ cũng là quãng thời gian tuyệt vời nhất trong tiềm thức của cô. Đặt trong cô những hoài niệm trong trẻo nhất của cuộc đời.

Cô từng rất yêu anh, người mà cô tin tưởng. Nhưng giữa cô và anh luôn có những khoảng cách quá lớn, khiến cô không thể nhận ra tình cảm anh trao, không đủ dũng cảm để đón nhận tình yêu đó. Cô quên mất một điều tình cảm không dễ dàng nhìn thấy, ta chỉ cảm nhận thấy nó mà thôi. Giờ thì cô đã hiểu những cảm giác mất mát người mà mình vô cùng yêu quý. Bước qua vụng dại ngày nào, cô sẽ dùng trái tim mình để cảm nhận được hương tình yêu đang lan vào trong từng nhịp thở...

Làm thế nào để thay đổi được trạng thái này ngày hôm nay. Đôi khi con người ta không thể chọn gì khác ngoài sự lãng quên để đi tìm bình yên cho mình. Có những chuyện là do ta cố tình mong muốn, nhưng có những chuyện lại nằm ngoài ý muốn bản thân. Giờ thì cô cũng nên để tình cảm đó ngủ yên trong góc nhỏ trái tim, vì anh và cô là hai đường thẳng song song không gặp được nhau. Nhưng ai cũng phải sống trong thực tại, chẳng dễ gì để không hoài niệm. Thôi thì cứ giữ cho mình một khoảng trời kí ức, để biết thương, biết nhớ, biết mình từng rơi vào tình yêu đong đầy một cảm giác thật đặc biệt.

KTH

19 nhận xét:

  1. Lần nào em cũng có hân hạnh giật tem bài mới của anh. Cũng lâu lắm rồi anh mới post bài mới. Em thấy Nắng cũng sốt ruột mong đọc bài mới của anh đó.

    Anh này! Nếu em khen cũng bằng thừa, phải ko anh? Vì thật sự bài viết của anh rất hay. Giọng văn của anh ngày càng mềm mại, cuốn hút, anh diễn đạt rất sâu sắc tâm trạng của cô gái trong bài này. Có nhiều điểm, em thấy tâm trang mình giống với nhân vật của anh. Cũng chưa quên, cũng ko còn yêu nhưng vẫn còn nhớ, cũng những mãnh ký ức đã vụn vỡ mà đôi khi còn cứa vào lòng mình…

    Em cảm ơn vì bài viết này, vì nó hợp với tâm trạng của em. Anh viết rất hay anh ạ!
    Ngày mới thật bình yên nha anh.

    Trả lờiXóa
  2. Cảm ơn E đã khen anh. Anh nghĩ mình cần phải cố gắng hơn nữa. Mà em biết không hình tượng cô gái đó là em đấy. Em viết cho em, viết về con ng em. Nhưng hình ảnh được anh hư cấu chút ít. Em thông cảm cho anh nhé.

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Anh H! Em cảm ơn anh rất nhiều. Em thật bất ngờ vì anh viết về em. Cảm ơn anh, anh nhé!

      Xóa
    2. Em này. Lẽ ra anh lên xin phép em trước khi viết, nhưng khi cảm xúc đến thì không cưỡng lại được. Có gì chưa đúng, chưa vừa ý, thông cảm mong em thông cảm cho anh nghe.

      Xóa
    3. Anh viết về em như thề này là em rất cảm động rồi. Làm sao dám trách gì anh. Còn về việc anh phải hư cấu thì cũng là những cảm xúc tự nhiên của người viết mà. Em cảm ơn anh nhiều, anh ạ!

      Xóa
    4. Cảm ơn em đã không giận anh. Anh có lỗi quá

      Xóa
  3. Nói vậy bài này huynh viết cho TD sao ta? Huynh viết ngày càng hay nhỉ? Giọng văn mềm mại, lãng mạn và bay bướm lắm đó huynh.

    Cơ mà những gì huynh hiểu dc thật ra cũng chỉ là bề nổi của TD thôi. Còn phần tàng ẩn bên trong thì rối ren, khổ tâm lắm huynh ui!!!!! Tội thân nàng ý. Cái mớ rắc rối từ cuộc sống của nàng thì mặc dù dc đại ca đệ giải quyết tạm thời yên ổn đó, nhưng còn phải đợi xem chiện gì. Ko nói trước dc chiện gì cả huynh ahm!!!!!!

    Huynh diễn tả tâm trang cũng có nghề ghê nha. hihi. Ngày vui vẻ, tươi khỏe nhé huynh

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Ku Chương ơi, Anh viết còn kém lắm mà. Sao bằng mọi người được. Còn phải cố gắng rất nhiều. Lâu quá mới vào thăm anh nha.

      Xóa
  4. hjhi...
    Bài viết có 1 phần tâm trạng giống với TD. Tất nhiên là anh cũng hư cấu thêm rồi, nhưng đọc lên là có thấy thấp thoáng hình ảnh của TD.

    Cơ mà giống hay ko giống cũng ko quan trọng. Quan trọng là giọng văn của anh hay lắm đó anh Hoàng ah. Anh làm thêm nghề tay trái là nghể sáng tác truyện ngắn dc đó. Hjhj

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Quyên này. Cảm xúc về là anh viết thui, nhiều lúc không biết mình đang viết cái gì. Viết được là viết thui. Có thể bài viết chưa đúng về con ng TD lắm, nhưng anh biết đến đâu thì viết đến đó thui. Mà lâu mới vào thăm anh đó. Em dạo này thế nào? Vẫn ổn chứ? Có gì mới cho anh biết sớm nha

      Xóa
    2. Đệ cũng vào nhà huynh thường đáy chứ, mà huynh có viết bài mới đâu mà cmt? Huynh còn trách đệ lâu mới vào thăm huynh.
      Ah, nghe bà chằn kể huynh nhiều bồ lắm hả? hehe. Công nhận huynh giỏi thiết. Hôm nào đệ theo học hỏi nhé! hehe chúc mừng huynh.

      Xóa
    3. Cảm ơn Ku C ha. Anh rất vui mỗi khi Ku C vào thăm nhà anh đó.Ngày bình yêu C ha

      Xóa
    4. Ku C ơi, anh có ai đâu. Anh vẫn đi về một mình đó mà.

      Xóa
  5. Tình yêu và hạnh phúc giống như một cánh chim, khi ta không giữ tức thì nó bay mất, có khi ta thả nó bay đi để rồi sẽ quay trở lại.Hạnh phúc còn đó hay chia tay không có nghĩa là không có những nỗi niềm. Từng dòng ký ức chẳng chịu ngơi nghỉ. Những việc đã qua ẩn hiện như khói như sương mà cát bụi chẳng thế lấp đầy. Những điều hư ảo khiến người ta chẳng thể cảm thấy được sự chân thành. Với cô, sự sống vẫn còn, tình yêu vẫn ở nơi trái tim. Chỉ có điều mọi thứ giữa cô và anh hôm nào đã chấm dứt tất cả mộng mơ tuổi trẻ. Dù có nói ra thì cũng đã qua rồi, thôi thì hãy nhắm mắt để nhớ đến một người - một người mang lại tiếng cười, mang lại yêu thương…
    _________

    Muội thấy bài viết sâu sắc.

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Cảm ơn Muội đã hiểu và rất đồng cảm với Huynh. Ngày vui vẻ Muội nhé

      Xóa
  6. Anh viết hay nhỉ? Đọc bài viết này em nghĩ anh cũng có khiếu viết truyện đấy. Nếu rảnh rỗi anh thử sáng tác đi,rồi post lên để tụi em "duyệt" trước cho! Hjhj
    Chúc anh vui nhé.

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Ái Vân à. Em khen anh quá. Anh còn phải cố gắng rất nhiều mà. Em dạo này sao rùi? Có gì mới không cho anh biết với? Tụi em kín đáo quá ha.

      Xóa
  7. Lâu quá rồi L không lang thang trên blog và vùi đầu trong công việc nhưng hôm nay lại để cảm xúc đi hoang và đã lạc vào đây để cảm xúc lại trào dâng và nhận thấy dù mình có cố giấu đi cảm xúc để sống mạnh mẽ hơn nhưng những khi về đêm một mình trăn trở vẫn muốn sống theo cảm xúc của mình .... Bài bạn viết hay quá hjhj

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Linh à. Cảm ơn em đã ghé thăm nhà. Ngày bình yên Linh ha

      Xóa

NHẬN XÉT