Thứ Sáu, 4 tháng 5, 2012

Anh và nó

Vâng nó tiễn anh đến bến tàu để anh đi công tác, nó có linh cảm về một chuyến đi sẽ mất anh mãi mãi,

Nó hét và nói Anh kìa tàu chuẩn bị chuyển bánh, Anh lên tàu đi

Khi anh bước lên tàu không hiểu sao nước mắt nó cứ rơi mà ko sao cầm đc.

Nó đứng lại nhìn đoàn tàu đi khuất rùi mới về, lại một lần nữa đi về không có anh,

Nó chợt nghĩ đến bao kỷ niệm giữa nó và anh.

Vâng ngày đó cách đây khoảng gần 5 năm trên đường đi học về trời mưa rất to, ai cũng vội vàng tìm cho mình một nơi nào đó để chú mưa, còn với nó thì không,

cứ đạp xe đi hoài dưới mưa, quần áo ướt hết, rùi ko hiểu sao đang đạp xe nó lại bị té ngã, chắc lúc đó nó đang suy nghĩ về chuyện gì đó...

người nâng nó dậy là anh, nó nhìn anh và thầm cảm ơn.

Anh nói với nó, sao trời mưa to thế này em ko tìm chỗ nào để chú mưa,

Nó trả lời anh một câu cộc lốc, em thích đi dưới mưa, Anh nói với nó, cô bé này, em đi dưới mưa là ốm đấy, không sợ ốm sao?

Nó lắc đầu và nói lý nhí câu gì mà anh ko nghe rõ, lần đâu tiêu nó nói lý nhí như vậy, vì trước đây nó vốn là đưa con gái linh nghịch rất lớp...

Nó đi theo anh vào nơi chú mưa, mưa ngày một to, nước mưa đã làm cho nó có cảm giác lạnh và ớn người,

tuy nhiên nó vẫn tỏ ra mình ko sao.

Anh và nó đứng chú mưa khá lâu. Anh hỏi nó, bé ui, em học lớp mấy rùi, em học trường nào?

Em á, em học trường THPT Việt Đức, học lớp 12, em chuẩn bị thi đại học rùi, nó trả lời anh rất hôn nhiên,

em định thi trường gì? nó nói, em định thi báo trí vì em thích viết, thích thể hiện cảm xúc và tâm trạng.

Anh lại hỏi, em đi dưới trời mưa ko sợ ốm à, nó ko nói gì chỉ nhìn anh và cười, nụ cười thật nhẹ nhàng và ấm áp.

Trời hết mưa rùi, về thui em ui, anh lại hỏi, nhà em ở đâu, nó lại nhìn anh ko nói mà chỉ nở nụ cười.  Mình về em ha,

Anh tên là H,

Hy vọng sẽ có ngày gặp lại em tại đâu đó. Vâng anh và nó bắt đầu quen nhau từ đó. (Còn nữa)

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

NHẬN XÉT